Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2011

Bánh hằng sống.


Không ai có thể phủ nhận rằng, ăn uống là một phần không thể thiếu cho sự sống của con người. Sách Lĩnh Nam chích quái cho biết đôi nét về đồ ăn thức uống của người Việt hồi quốc sơ khi mới dựng nước như sau: “…lấy cốt gạo làm rượu, lấy cây quang lang, cây tung lư làm cơm, lấy cầm thú, cá, ba ba làm mắm; lấy rễ gừng làm muối, cày bằng dao, trồng lúa, sản xuất nhiều lúa nếp, lấy ống tre mà thổi cơm”. (nguồn : internet)

Rồi từ những nguyên liệu thiên nhiên, bằng tài năng và óc sáng tạo, thức ăn còn được con người chế biến đa dạng và phong phú. Trong những loại thức ăn chế biến, có loại được gọi là bánh.

“Bánh”. Vâng, có thể nói đó là loại thức ăn mà hầu như bất cứ ai cũng đã hơn một lần dùng qua trong cuộc đời mình. Và có vẻ như, bánh là loại thức ăn được tiêu thụ mạnh nhất trong các loại thức ăn trên thị trường thế giới hôm nay.

Có bao nhiêu loại bánh trên khắp thế giới này ? Quả là một câu hỏi đầy thú vị. Gõ vào Google chữ “các loại bánh trên thế giới”, chúng ta sẽ thấy có rất nhiều kết quả hiện ra. Nào là bánh pizza, bánh cake, bánh hotdog, patechaux, bánh dày, bánh chưng, bánh bò, bánh tiêu v.v… Vâng, có rất nhiều loại bánh, với nhiều tên gọi khác nhau, tùy theo cách gọi của mỗi quốc gia, vùng, miền trên hành tinh này.

Có rất nhiều loại bánh. Đúng. Nhưng sự thật hiển nhiên, là có một loại bánh, có đi khắp cả thế giới này,có lên rừng xuống biển, cũng không thể tìm thấy, đó chính là “Bánh Hằng Sống”. Và đó cũng chính là điều, mà hôm nay, Giáo Hội Công Giáo muốn mời gọi mọi người hãy trở về Palestina, cách nay hơn hai mươi thế kỷ, để khám phá ra, ai là tác giả của loại bánh được mang tên “Bánh Hằng Sống”.

…………..

Hơn hai mươi thế kỷ trước. Tại thành phố Caphanaum trong một ngày không êm ả. Từng đoàn người bên kia Biển Hồ tràn qua hội tụ nơi đây, khi họ biết rằng, có sự hiện diện của Đức Giêsu.

Nguyên nhân sâu xa của cuộc hội tụ này, là do trước kia, vào những ngày đầu Đức Giêsu thực thi sứ vụ loan báo Tin Mừng. Họ đã chứng kiến quyền năng của Ngài qua việc chữa lành “mọi kẻ ốm đau, mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền” (Mt 4,24).

Một nguyên nhân khác khiến họ kéo đến với Đức Giêsu. Đó là, do vài hôm trước, vào một buổi chiều tà, Đức Giêsu đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều để cứu đói họ.

Vì thế, không lạ gì khi thấy, hôm nay, họ lại “đi Caphanaum tìm Người” (Ga 6,24). Họ đi tìm Ngài với mong muốn rằng, Ngài sẽ, một lần nữa, dùng quyền năng, để biến hóa nhiều thứ khác trở thành bánh, để cho họ có thể lại được một bữa ăn no nê.

Họ đã gặp Đức Giêsu. Thế nhưng, cuộc gặp gỡ này, không có tiếng nói chung. Một bên chỉ nghĩ đến những chuyện liên quan tới sự sống “dưới đất”. Còn Đức Giêsu, Ngài muốn họ nhận ra rằng, còn có sự sống “trên trời”. Sự sống đó không thể được nuôi dưỡng bởi những thứ “lương thực mau hư nát” nhưng phải được nuôi bởi thứ “lương thực thường tồn đem lại hạnh phúc trường sinh” (Ga 6,27).

Thật ra, không phải là họ không ao ước có được thứ lương thực đem lại hạnh phúc trường sinh. Nhưng ! Vâng, quả thực là khó nuốt trôi bởi những lời Đức Giêsu đã công bố với họ rằng : “Chính tôi là bánh trường sinh… Và bánh tôi ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống”(Ga 6,48-…51)..

Bất chấp những lời “xầm xì phản đối”. Bất chấp những lời tranh luận giữa họ với nhau. Bất chấp họ nghi ngờ về việc “(Ngài) có thể cho (mọi người) ăn thịt của (Ngài)”. Đức Giêsu vẫn xác quyết rằng : “Tôi là BÁNH HẰNG SỐNG”.

Một chút tâm tình.

Qua cuộc tranh luận giữa Đức Giêsu và nhóm người Do Thái được kể lại ở trên. Phải chăng, Đức Giêsu không quan tâm, điều mà con người rất cần đến, đó là lương thực nuôi thân xác !?

Thưa rằng, không phải vậy. Muốn có bánh để “được ăn, được no nê” ư ! Chẳng có gì khó đối với Đức Giêsu. Ngài đã chẳng từng nói “hãy xin thì sẽ được” kia mà.

Vấn đề là, biết đâu, như lời ông Môse đã nói với toàn dân Israel năm xưa, rất có thể, khi được như thế “anh em (sẽ)… kiêu ngạo mà quên Đức Chúa” (Dnl 8,…14).

Có lẽ, nhóm người Do Thái quên mất vai trò và sứ vụ của Đức Giêsu. Ngài đến thế gian không để trở thành nhà ảo thuật, biến “đá thành bánh”. Bởi nếu có làm như thế thì tấm bánh đó cũng chẳng khác nào “manna xưa, tổ tiên họ đã ăn và đã chết”

Vai trò và sứ vụ của Đức Giêsu đến thế gian, là “để cho thế gian được sống”. Được-sống-muôn-đời bằng một thứ manna mới. Manna mới đó chính là Mình-và Máu của Ngài, như lời Ngài đã nói “thịt tôi thật là của ăn và máu tôi thật là của uống’ (Ga 6,55).

Một phút suy tư…

Hôm nay, toàn thể Giáo Hội long trọng mừng Lễ Mình Máu Chúa Kitô. Mình Máu Chúa Kitô chính là trung tâm điểm của đời sống Kitô hữu. Hay nói một cách rõ nét hơn, Mình Máu Chúa Kitô chính là nguồn sống cho những ai là Kitô hữu.

Đây không phải là một niềm tin mơ hồ. Nó đã được xác tín bởi lời khẳng định của Đức Giêsu : “Tôi là BÁNH HẰNG SỐNG từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống”.

“Được sống và sống muôn đời”. Vâng, đó là ước mơ không nguôi của con người. Đã có nhiều người tốn biết bao thời gian lẫn tiền bạc để mua cho được sự sống đời đời. Rất tiếc, mọi người đều thất bại. Hay bất quá, họ chỉ có thể kéo dài sự sống mà không thể ngăn được sự chết.

Muốn “được sống và sống muôn đời” ư ! Chỉ cần một niềm tin : “tin vào Đấng Người đã sai đến” Và hãy đến với Đức Giêsu theo lời mời gọi của Ngài : “Hãy đến cùng Ta, Ta sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng”.

Tin và đến. Vâng, chắc chắn rằng : Đức Giêsu sẽ “bồi dưỡng” chúng ta thứ bánh hằng sống từ trời xuống.


Petrus.tran



Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2011

"3.16" - mật mã THÌNH YÊU THIÊN CHÚA.

“3.16” - mật mã Tình Yêu Thiên Chúa
--------------------------------------------------------------------------------

Thời gian và không gian thường được con người sử dụng như là điểm mốc để ấn định cho một biến cố quan trọng nào đó xảy ra trên cuộc đời này.

Xưa kia, khi chưa sử dụng lịch để tính thời gian, người ta thường tính theo niên hiệu triều đại vua chúa hay quan quyền. Ví dụ, khi hỏi Chúa Giêsu chịu khổ hình và chết vào thời điểm nào. Chúng ta không thể trả lời vào ngày mấy, thứ mấy, năm mấy. Nói tắt một lời, chúng ta không thể đưa ra một con số cụ thể nào đó. Nhưng chắc chắn mọi người đều trả lời rằng : “thời tổng trấn Philatô”.

Nhưng khi đã sử dụng lịch. Người ta thường đưa ra những “con số” để xác định thời gian cho một biến cố quan trọng nào đó đã xảy ra. Ví dụ, khi nói tới con số “4.7.1776”, hẳn nhiên sẽ có nhiều người nghĩ rằng, đó là ngày bản tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ được công bố.

Ở một trường hợp khác, cũng tại xứ sở “Cờ Hoa” này. Nhắc tới con số “11.9.2001” hay viết theo lối ngày tháng tại Mỹ “9.11”. Vâng, người ta không thể không nhớ tới vụ mười chín tên không tặc, cướp bốn chiếc máy bay, trong đó có hai chiếc đâm vào tòa tháp đôi của Trung Tâm Thương mại thế giới tại Manhatta – NewYork. Hậu quả như thế nào mọi người đều đã rõ.

Nếu con số “9.11” trở thành con số ám ảnh toàn nước Mỹ. Thì có một con số khác đem đến niềm vui và hạnh phúc cho thế gian. Nó có liên quan đến vận mệnh con người trên trái đất này. Đó chính là con số “3.16”.

Có thật vậy không ? Trước khi trả lời chi tiết cho câu hỏi này, chúng ta hãy trở về quá khứ của nhiều ngàn năm xa trước đó. Hay đúng hơn, hãy trở về cái ngày được gọi là ngày “tạo thiên lập địa”. Ngày mà với niềm tin, chúng ta tin rằng “Từ ban đầu Thiên Chúa sáng tạo trời và đất” (St 1,1). Thiên Chúa còn “làm ra con người theo hình ảnh (Thiên Chúa) và để cho con người làm bá chủ trên mặt đất” (St 1,26).

Buồn thay ! con người đã phạm tội bất tuân. Chính tội lỗi đã phá hủy chương trình sáng tạo của Thiên Chúa. Nó đã hủy diệt tất cả những gì là tình yêu thương mà Thiên Chúa đã dành cho con người. Nó đã làm cho con người sợ hãi để rồi trốn chạy Thiên Chúa. Nó đã đặt sự chết thống trị con người. “Là bụi đất, (con người) sẽ trở về với bụi đất” (St 3,…19).

Và điều đau buồn hơn hết, chính vì tội lỗi đã phạm, nên con người phải lìa xa Thiên Chúa. Mất đi hồng phúc làm con Thiên Chúa.

Có người sẽ hỏi, thế có gì liên quan đến con số “3.16” ? Vâng, chẳng liên quan gì đến con số đó, nếu nó đứng riêng lẻ một mình. Nhưng nếu con số “3.16” được kèm thêm hai chữ. Chỉ hai chữ thôi, nó sẽ cho chúng ta thấy “Tình Yêu Thiên Chúa” đối với con người như thế nào.! Đó là hai chữ “đoạn và câu”. Vâng, chúng ta hãy thêm chữ “đoạn” trước số 3, và chữ “câu” trước số 16.

Đoạn 3 câu 16 trong Tin Mừng thánh Gioan đã ghi lại lời “Con Trời” nói với con người rằng : “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống đời đời” (Ga 3,16).

Trong ba năm thực thi sứ vụ loan báo Tin Mừng. “Con Trời” là Đức Giêsu, qua những lời giảng dạy, Ngài đã nhấn mạnh với con người rằng “Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người mà được cứu độ” (Ga 3,17).

Với bài dụ ngôn “người con hoang đàng”(Lc 15, 11-32), qua nhân vật người cha, Đức Giêsu đã cho con người thấy rõ nét về một Thiên Chúa Cha nhân hậu và bao dung. Một Thiên Chúa luôn “chạnh lòng thương xót” trước những hối nhân trở về.

Cũng với bài dụ ngôn, Đức Giêsu đã gửi đến một thông điệp rằng, con người không thể đón nhận lòng nhân hậu và sự bao dung của Thiên Chúa nếu không “tin” vào sự tha thứ, không đứng lên và đi về với Thiên Chúa, như người con hoang đàng đã “tin” rằng người cha sẽ tha thứ và anh ta đã “đứng lên, đi về cùng cha”.

Vâng, có thể gọi “3.16” là con số mật mã. Mật-mã-tình-yêu-Thiên- Chúa. Vui thay ! Mật mã đó đã được “giải mã” qua lời công bố của Đức Giêsu, rằng “Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án; nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa” (Ga 3,18).

Một chút tâm tình…

“Mật mã Tình Yêu Thiên Chúa” không chỉ mang đến ơn cứu độ cho thế gian nhưng nó còn mặc khải cho thế gian thấy tình yêu đó chỉ có thể được kiện toàn trong “Ba Ngôi Thiên Chúa”.

Đây không phải là một niềm tin vu vơ, mơ hồ. Niềm tin này đã được chính Con Trời là Đức Giêsu mặc khải trong đêm Ngài trò chuyện với Nicôđêmô.

Trong đêm đó, Đức Giêsu đã nói rằng “Không ai có thể vào Nước Thiên Chúa, nếu không sinh ra bởi nước và Thần Khí” (Ga 3,5). Và rằng “Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người mà được cứu độ” (Ga 3,17).

Qua hai lời tuyên bố trên của Đức Giêsu, không thể phủ nhận, mầu nhiệm về “Ba Ngôi Thiên Chúa : Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần” đã được sáng tỏ.

Đây là mầu nhiệm đức tin. Vâng, tông đồ Phaolô đã tin. Vì thế, không ngạc nhiên khi thánh nhân luôn “cầu chúc toàn thể anh em được đầy tràn ân sủng của Chúa Giêsu Kitô, đầy tình thương của Thiên Chúa và ơn hiệp thông của Thánh Thần” (2Cor13,13).

Tin vào “Ân sủng của Chúa Giêsu Kitô. Tình thương của Thiên Chúa. Và ơn hiệp thông của Chúa Thánh Thần”. Vâng, đó chính là tin vào “Ba Ngôi Thiên Chúa”.

Một phút suy tư…

Thật phải đạo, khi hôm nay, toàn thể Giáo Hội Công Giáo xác tín lại niềm tin này qua việc cử hành “Lễ Chúa Ba Ngôi”.

Lễ Chúa Ba Ngôi : Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Vâng, có thể gọi đây là ngày “Lễ Tình Yêu” và nó gợi cho chúng ta nghĩ đến một gia đình.

Hãy để tâm hồn mình trở về trong thinh lặng. Và hãy đọc lại “mật mã Tình Yêu Thiên Chúa”. Vâng, “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống đời đời” (Ga 3,16).

Chúng ta hãy thử tưởng tượng…

Gia đình sẽ ra sao ! nếu chúng ta không “yêu thương đến nỗi” sẵn sàng hy sinh mọi thú vui riêng tư của mình !!!

Người bạn đời sẽ ra sao ! nếu chúng ta không “yêu thương đến nỗi” sẵn sàng dẹp bỏ tính ích kỷ, cái tôi của mình !!!

Và còn rất nhiều, rất nhiều đối tượng để chúng ta phải “yêu thương họ đến nỗi”…

Làm sao để có thể “yêu thương mọi người đến nỗi” !?

Hãy nghe lời Đức Giêsu đã nói : “Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian” (Ga 3, 17).

Hãy nhớ, có một lần tại Đền Thờ, Đức Giêsu đã tuyên bố trước người phụ nữ bị cho là phạm tội ngoại tình, rằng “tôi không lên án chị đâu”.

Không lên án sẽ dẫn tới sự tha thứ. Có tha thứ thì chẳng có gì có thể ngăn cản chúng ta “yêu thương mọi người đến nỗi”.

Khi chúng ta có thể “Yêu thương mọi người đến nỗi”. Vâng, đó chính là lúc chúng ta nối dài bàn tay yêu thương của Chúa Giêsu bằng chính bàn tay của chúng ta.

Làm được như thế. Vâng, chúng ta hãy tự hào, dĩ nhiên là tự hào trong Chúa, mà giơ bàn tay lên trán và đọc “ Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần. Amen”.

Petrus.tran

Hãy đến tòa giải tội… tạ tội

  Hãy đến tòa giải tội… tạ tội   Bốn mười ngày của Mùa Chay, tính từ thứ tư lễ tro, chỉ còn tính từng ngày. Và, khi mùa chay kết thúc, tuần ...