Mùa
Phục Sinh đã khép lại. Theo lịch phụng vụ, hôm nay, chúng ta tiếp tục
bước vào mùa thường niên. Và theo truyền thống, để tiếp bước vào mùa
thường niên, Giáo Hội long trọng mừng kính trọng thể lễ Chúa Ba Ngôi.
Chúa
Ba Ngôi nghĩa là gì? Vâng, có thể nói rằng, với một người tín hữu bình
thường, rất giản dị, đó là: một Chúa Ba Ngôi, ngôi thứ nhất là Cha, ngôi
thứ hai là Con và ngôi thứ ba là Thánh Thần.
Thế
nhưng, với các nhà thần học, để “hộ giáo” cho tín điều này, họ đã phải
mất nhiều thời gian để suy tư, để biện luận, để chứng minh thế nào là
“một Chúa Ba Ngôi”. Có người đã suy tư rằng: Một Chúa Ba Ngôi có thể ví
như H2O, tuy ở ba dạng thể: thể lỏng (nước lỏng), thể rắn (nước đá), và thể khí (hơi nước) nhưng tất cả đều được gọi là H2O.
Người khác đã so sánh về một quả trứng. Quả trứng có vỏ bọc, có lòng đỏ
và có lòng trắng, nhưng cũng chỉ là quả trứng. Và có người đã dùng tới
hiện tượng mặt trời, nơi phát ra ánh sáng và sức nóng nhưng cũng chỉ
được gọi là mặt trời.
Vâng,
có thể nói, tất cả những so sánh đó không phải là không làm ra một chút
sáng tỏ, tuy nhiên, đó cũng chỉ là những diễn tả môt cách khập khiễng
về tín điều một Chúa Ba Ngôi. Trong thế giới hạn hẹp con người đang
sống, thật khó để mà diễn tả về một Thiên Chúa Ba Ngôi, đúng hơn là
không thể diễn tả đầy đủ.
Thế
còn Kinh Thánh nói gì về tín điều “một Chúa Ba Ngôi”? Thưa, tuy Kinh
Thánh không trực tiếp nói về Mầu Nhiệm một Chúa Ba Ngôi, nhưng, Kinh
Thánh vẫn phảng phất đây đó những trình thuật, những thông điệp về Chúa
Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.
Trong
phần Cựu Ước, ngay đoạn mở đầu sách Sáng Thế, có một đoạn đã mô tả
rằng: Thiên Chúa phán “phải có… phải có” và “thần khí Thiên Chúa bay
lượn trên mặt nước”, điều này nói lên một chân lý rằng, Chúa Cha và Chúa
Thánh Thần, hai ngôi trong Ba Ngôi Thiên Chúa cùng hiện diện nơi công
trình sáng tạo.
Còn
trong công cuộc sáng tạo, có đoạn mô tả Thiên Chúa đã tự xưng là “chúng
ta”. “Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như
chúng ta, để con người làm bá chủ cá biển, chim trời, gia súc, dã thú,
tất cả mặt đất và mọi giống vật bò dưới đất.” Với cách xưng hô như thế,
chúng ta có thể nghĩ rằng, đó chính là một hé lộ về chân lý Ba Ngôi
Thiên Chúa.
Còn
phần Tân Ước ư! Vâng, lại càng rõ ràng hơn. Phúc Âm Matthêu (3, 16-17)
qua trình thuật biến cố Đức Giêsu chịu phép rửa tại sông Giodan đã cho
ta thấy hình ảnh Chúa Cha và Chúa Thánh Thần thật rõ nét.
Thật
vậy, Phúc Âm thuật lại rằng: “Khi Đức Giêsu chịu phép rửa xong, vừa ở
dưới nước lên, thì các tầng trời mở ra. Người thấy Thần Khí Thiên Chúa
đáp xuống như chim bồ câu và ngự trên Người. Và có tiếng từ trời phán:
Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người” (Mt 3, 16-17).
Thần
Khí Thiên Chúa đáp xuống như chim bồ câu, cùng với tiếng từ trời phán…
phải chăng đó chính là Chúa Cha và Chúa Thánh Thần? Thưa, đúng vậy.
Chúng
ta không thể không nhắc đến những lời Đức Giê-su đã nói trong bữa tiệc
Vượt Qua, một bữa tiệc của sự biệt ly, chính ở bữa tiệc này, Đức Giê-su
đã nói đến “ngôi thứ ba”. Hôm đó, Ngài đã nói rằng: “Thầy sẽ xin Chúa
Cha và Người sẽ ban cho anh em một Đấng Bảo Trợ khác để ở với anh em
luôn mãi”.
Thế
còn Chúa Con? Thưa, đó là Đức Giêsu, đã có lần Ngài từng khẳng định
mình là một “ngôi vị” khi tuyên bố rằng, “Ta với Cha là một” và “Ai thấy
Ta là thấy Chúa Cha”.
Một
Chúa Ba Ngôi: Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần là một mầu nhiệm,
mầu nhiệm đức tin. Đức Giê-su, trước khi về trời, Ngài đã nói đến mầu
nhiệm này như là một lời tuyên tín cho những ai muốn trở nên môn đệ của
Ngài.
Hồi
ấy, Ngài đã truyền dạy các môn đệ, rằng: “Thầy đã được trao toàn quyền
trên trời dưới đất. Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn
đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh
Thần…” (x.Mt 28, 18-19).
**
Một Chúa Ba Ngôi: “Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần”. Vâng, có thể nói đây là “Mầu Nhiệm Tình Yêu Và Hiệp Nhất”. Tại sao lại gọi như thế? Thưa, bởi do những gì Kinh Thánh đã ghi lại đã nói lên điều đó.
Một Chúa Ba Ngôi: “Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần”. Vâng, có thể nói đây là “Mầu Nhiệm Tình Yêu Và Hiệp Nhất”. Tại sao lại gọi như thế? Thưa, bởi do những gì Kinh Thánh đã ghi lại đã nói lên điều đó.
Thật
vậy, với Chúa Cha, Kinh Thánh cho biết, rằng: Người đã “yêu thế gian
đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết,
nhưng được sống muôn đời”.
Với
Chúa Con ư! Thưa, Ngài “đến thế gian, không phải để lên án thế gian… ”,
nhưng đến thế gian là để cứu độ, cứu độ thế gian bằng chính cái chết
của Ngài, như lời Ngài đã nói “Phần tôi, một khi được giương cao lên
khỏi mặt đất, tôi sẽ kéo mọi người lên với tôi”.
Còn
với Chúa Thánh Thần? Vâng, nói đến Người, đó là nói đến tuyệt tác của
sự-hiệp-nhất. Thật vậy, trong ngày lễ ngũ tuần, khi Ngài xuất hiện,
người ta đã thấy rõ nét về một sự hiệp nhất vô tiền khoáng hậu, đó là:
hiệp nhất mọi người ở khắp mọi nơi, từ “Pác-thi-a, Mê-đi,
Ê-lam,Mê-xô-pô-ta-mi-a, Giu-đê, Pon-tô, và A-xi-a v.v…”, tất cả họ đều
có thể nghe “tiếng mẹ đẻ” của mình, dù người nói với họ chỉ là một chàng
Phê-rô chài lưới quê mùa, với giọng Do Thái nặng nề của miền Galile, và
hơn thế nữa, chính nhờ Chúa Thánh Thần, mọi người mới có thể trở nên
“con cái Thiên Chúa”, nhờ đó mọi người có thể gọi Người là “Áp-ba! Cha
ơi”.
Chúa
Cha yêu thế gian. Chúa Con cứu chuộc thế gian, Chúa Thánh Thần hiệp
nhất thế gian… Vâng, có gì không phải, khi chúng ta gọi Ba Ngôi THiên
Chúa là “Mầu Nhiệm Tình Yêu và Hiệp Nhất”!
***
Hôm nay, một lần nữa, chúng ta long trọng mừng kính trọng thể lễ “Chúa Ba Ngôi”. Có nhất thiết phải dùng một hình ảnh cụ thể nào đó để diễn tả mầu nhiệm “một Chúa Ba Ngôi”?
Hôm nay, một lần nữa, chúng ta long trọng mừng kính trọng thể lễ “Chúa Ba Ngôi”. Có nhất thiết phải dùng một hình ảnh cụ thể nào đó để diễn tả mầu nhiệm “một Chúa Ba Ngôi”?
Thưa,
không cần. Tại sao? Thưa, là bởi, Thiên Chúa là Đấng “vô hạn” chúng ta
không thể dùng những hình ảnh “hữu hạn” để mà diễn tả về Người.
Muốn
giải thích rõ ràng về mầu nhiệm một Chúa Ba Ngôi ư! Vâng, thay vì tập
trung vào những hình ảnh hữu hạn, những hình ảnh khập khiễng, chúng ta
nên chiêm ngắm sự hùng vĩ của thiên nhiên, sự kỳ diệu của cuộc sống mà
Thiên Chúa đã sáng tạo, đã ban cho con người.
Vâng,
đó chính là cảm nghiệm của tông đồ Phao-lô và ngài đã chia sẻ cảm
nghiệm này cho cộng đồng tín hữu ở Roma, rằng: “Sự giàu có, khôn ngoan
và thông suốt của Thiên Chúa sâu thẳm dường nào! Quyết định của Người ai
dò cho thấu! Đường lối của Người, ai theo dõi được! Thật vậy, ai đã
biết được tư tưởng của Chúa! Ai đã làm cố vấn cho Người”.
Nhờ
có sự cảm nghiệm như thế, thánh nhân đã lớn tiếng ca ngợi Thiên Chúa,
rằng: “Vì muôn vật đều do Người mà có, nhờ Người mà tồn tại và quy hướng
về Người. Xin tôn vinh Thiên Chúa đến muôn đời. Amen” (x.Rm 11, 33-36)
Thế
nên, không gì tốt hơn là hãy dùng ngôn-ngữ-tình-yêu, một thứ ngôn ngữ
đã được chính Đức Giê-su sử dụng, để mà diển tả về một Thiên Chúa Ba
Ngôi.
Ngôn
ngữ tình yêu ư! Nào có xa lạ gì với chúng ta! Đó chính là: lòng bao
dung, sự chậm giận và sự tha thứ. Đó chính là: “đem yêu thương vào nơi
oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh chấp”.
Đó chính là “tìm an ủi người hơn được người ủi an, tìm hiểu biết người
hơn được người hiểu biết, tìm yêu mến người hơn được người mến yêu”…
Vâng,
sống đức tin bằng thứ ngôn ngữ tình yêu nêu trên, đó chính là lúc ta
cho mọi người thấy “Chúa Cha”, Người chính là Đấng “từ bi và nhân hậu,
Người chậm giận và giàu tình thương, chẳng trách cứ luôn luôn, không oán
hờn mãi mãi” (x.Tv 103, 8-9).
Sống
đức tin bằng thứ ngôn ngữ tình yêu nêu trên, đó chính là lúc chúng ta
“trình làng” cho mọi người biết một “Chúa Con”, Đấng “đến là để chiên
được sống và sống sung mãn”.
Sống
đức tin bằng thứ ngôn ngữ tình yêu nêu trên, đó chính là lúc chúng ta
xây dựng ngôi vườn tâm hồn mình, một ngôi vườn tràn ngập “hoa quả của
Thần Khí”, một loài hoa “bình an, hoan lạc, hiền hòa, nhân hậu, từ tâm”
v.v… Nói cách khác, đó chính là lúc chúng ta đủ điều kiện để nói với mọi
người rằng: có Chúa Thánh Thần - “Người là Chúa”.
****
Nói về Ba Ngôi Thiên Chúa bằng “ngôn ngữ tình yêu” quả là khó quá, phải không, thưa quý Bạn? Thế nhưng, với Đức Giê-su, thì “ngôn ngữ tình yêu” lại là điều kiện ắt có và đủ cho bất cứ ai muốn trở thành môn đệ của Ngài, vì như Ngài đã nói; “Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này; là anh em có lòng yêu thương nhau”.
Nói về Ba Ngôi Thiên Chúa bằng “ngôn ngữ tình yêu” quả là khó quá, phải không, thưa quý Bạn? Thế nhưng, với Đức Giê-su, thì “ngôn ngữ tình yêu” lại là điều kiện ắt có và đủ cho bất cứ ai muốn trở thành môn đệ của Ngài, vì như Ngài đã nói; “Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này; là anh em có lòng yêu thương nhau”.
Thế
nên, là một Ki-tô hữu, là một người môn đệ của Ngài, hãy tự hỏi mình
rằng: mỗi khi “làm dấu thánh giá”, tôi có chấp nhận trở nên “khí cụ bình
an của Chúa”? Hãy tự hỏi mình rằng: mỗi khi “làm dấu thánh giá”, tôi có
cất tiếng nguyện xin “Thần Linh thánh ái… mở rộng lòng con”?
Mở-rộng-lòng-ta
cũng như trở nên khí-cụ-bình-an-của-Chúa… Vâng, đó cũng là một thứ
ngôn-ngữ-tình-yêu, một thứ ngôn ngữ làm “Sáng Danh Đức Chúa Cha và Đức
Chúa Con và Đức Chúa Thánh Thần”. Cuối cùng, nó làm cho chúng ta không
hổ thẹn mỗi khi đặt tay lên trán và cất tiếng đọc, rằng “nhân danh Chúa
Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần”.
Petrus.tran
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét